Ra đi tìm đường cứu nước là lựa chọn của người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành sau bao suy tư, trăn trở, chứng kiến cảnh đói khổ, lầm than của đồng bào. Ra nước ngoài, tìm một con đường mới để giải phóng dân tộc là mục tiêu của Người sau sự chiêm nghiệm về thất bại của các phong trào đấu tranh diễn ra trước đó, với quyết tâm cháy bỏng: “Tự do cho đồng bào tôi, độc lập cho Tổ quốc tôi, đấy là tất cả những điều tôi muốn, đây là tất cả những điều tôi hiểu”[1]. 30 năm, bước chân của Người đã in dấu trên nhiều quốc gia, châu lục, nhưng có lẽ, vấn đề lớn nhất Nguyễn Ái Quốc luôn quan tâm và trăn trở chính là con đường giải phóng dân tộc Việt Nam.